Bạn là 3 phần: thân thể, tâm trí (suy nghĩ) và tâm hồn (cảm xúc).
Nhưng hầu hết mọi người đều trải nghiệm bản thân như một cơ thể. Ngay cả tâm trí cũng bị lãng quên sau tuổi 30.
Không ai đọc nữa.
Không ai viết.
Không có ai dạy. Không ai học thêm gì nữa.
Tâm trí bị lãng quên. Không được mở rộng. Không học thêm điều mới. Người ta chỉ cần nó hoạt động ở mức tối thiểu cần thiết. Tâm trí không được nuôi dưỡng. Nó không được đánh thức. Bị ru ngủ và đờ đẫn. Và bạn làm mọi thứ có thể để có thể ngó lơ nó. Truyền hình, phim ảnh, tạp chí.
Dù làm gì thì cũng đừng suy nghĩ, đừng suy nghĩ, đừng suy nghĩ!
Vì vậy, hầu hết con người ta chỉ sống cuộc sống ở mức độ cơ thể. Cho cơ thể ăn, cho cơ thể mặc, cho cơ thể “đồ vật”. Đa số mọi người đã không đọc thêm một cuốn sách hay nào trong nhiều năm - ý tôi là một cuốn sách mà từ đó họ có thể học được điều gì đó. Nhưng bạn lại có thể nhớ toàn bộ lịch truyền hình trong tuần.
Có điều gì đó vô cùng buồn bã ở đây.
Sự thật hầu hết mọi người không muốn phải suy nghĩ. Họ bầu ra các nhà lãnh đạo, họ ủng hộ các chính phủ, họ chấp nhận những tôn giáo không đòi hỏi tư duy độc lập.
"Hãy làm mọi thứ dễ dàng cho tôi. Cho tôi biết phải làm gì."
"Tôi nên ngồi ở đâu? Khi nào tôi đứng? Tôi nên chào như thế nào? Khi nào tôi phải trả tiền? Bạn muốn tôi làm gì?"
"Các quy tắc là gì? Đâu là ranh giới của tôi? Nói cho tôi biết đi, kể cho tôi nghe đi. Tôi sẽ làm điều đó—ai đó hãy nói cho tôi biết đi!"
Rồi họ vỡ mộng và chán ghét. Họ đã tuân theo tất cả các quy tắc, đã làm tất cả như được bảo. "Có chuyện gì? Từ khi nào mà nó lại trở nên chua chát thế? Tại sao mọi thứ lại tan vỡ?"
Mọi thứ đã sụp đổ ngay ở chỗ bắt đầu rồi - ngay khi bạn từ bỏ suy nghĩ—công cụ sáng tạo tuyệt vời nhất mà bạn từng có.
Đã đến lúc làm bạn với tâm trí của bạn một lần nữa. Một lần nữa là bạn đồng hành với nó - nó đang cảm thấy cô đơn. Hãy nuôi dưỡng nó - nó đã quá đói rồi.
Một số - một thiểu số nhỏ - đã hiểu rằng bạn có cơ thể và tâm trí. Và đối xử tốt với tâm trí mình. Tuy nhiên, ngay cả trong số những người tôn trọng tâm trí của mình thì cũng ít người đã học được cách sử dụng tâm trí với hơn một phần mười khả năng của nó. Nếu bạn biết trí óc mình có khả năng gì, bạn sẽ không bao giờ ngừng tận hưởng những điều kỳ diệu và sức mạnh của nó.
Và nếu bạn cho rằng số người cân bằng cuộc sống giữa thể xác và tâm trí là ít, thì số người coi mình là sinh vật gồm ba phần – Thân thể, Tâm trí và Tâm hồn – càng nhỏ.
Các bạn là những sinh vật có ba phần. Bạn còn hơn cả cơ thể mình và hơn cả một cơ thể có tâm trí.
Bạn có đang nuôi dưỡng tâm hồn mình không? Bạn thậm chí có còn nhận thấy nó không? Bạn đang chữa lành nó hay làm tổn thương nó? Bạn đang lớn lên hay đang héo mòn? Bạn đang mở rộng hay thu mình?
Tâm hồn bạn có đang cô đơn như tâm trí bạn không? Có phải nó còn bị bỏ quên nhiều hơn? Và lần cuối cùng bạn thấy tâm hồn mình bừng nở là khi nào? Đâu là lần cuối bạn khóc lên trong sự sung sướng?
Viết thơ? Làm nhạc? Khiêu vũ dưới mưa?
Nướng một chiếc bánh? Sơn gì đó? Sửa cái gì đó bị hỏng?
Đi bộ lên một ngọn đồi? Bơi khỏa thân? Đi dạo lúc mặt trời mọc? Chơi kèn harmonica? Nói chuyện đến tận bình minh khi mặt trờ ló dạng? Làm tình hàng giờ... trên bãi biển, trong rừng? Hòa nhập với thiên nhiên?
Hay đơn giản là Hôn một em bé? Ôm một con mèo vào mặt bạn?
Lần cuối cùng bạn ngồi một mình với sự im lặng, du hành đến nơi sâu thẳm nhất trong con người mình là khi nào? Lần cuối cùng bạn nói lời chào với tâm hồn mình là khi nào?
Khi bạn sống như một sinh vật đơn diện, bạn sẽ bị sa lầy sâu sắc vào những vấn đề của cơ thể: Tiền bạc - Tình dục - Quyền lực - Của cải. Sự kích thích và thỏa mãn về thể chất.
Khi bạn sống như một sinh vật hai mặt, mối quan tâm được mở sang cả những vấn đề của tâm trí. Bạn sáng tạo; kích thích những ý tưởng mới; tạo ra những mục tiêu mới, thách thức mới.
Khi bạn sống như một sinh vật có ba phần, cuối cùng bạn sẽ đạt được sự cân bằng với chính mình. Trạng thái ý thức ngày càng cao hơn, bạn sẽ nhận thức đầy đủ mọi khía cạnh của con người mình.
Tuy nhiên, sự tiến hóa không phải là bỏ bể khía cạnh này của Bản thân để ủng hộ những khía cạnh khác. Nó đơn giản là mở rộng theo mọi hướng.