Mọi niềm vui đều thuộc về bản năng. Tình yêu, hạnh phúc, ham muốn gần gũi thuộc về bản năng. Chống lại bản năng nghĩa là chống lại sự tự nhiên trong con người, là từ bỏ niềm vui. Mọi vẻ tự nhiên đều đẹp, chống lại tự nhiên là xấu xí, nhân tạo gượng ép. Giây phút bạn sống với khát khao, với bản năng sâu thẳm trong con người là giây phút tuyệt vời bạn đã trở về với chính mình; chạm tới vẻ đẹp tự nhiên nhất, tráng lệ nhất của bản thân.

Bản năng sống là khát khao sâu thẳm nhất, là ước vọng sâu xa nhất, là nơi niềm vui được tìm thấy.

Nhưng có những lề thói, định kiến mà con người đặt ra để kiểm soát lẫn nhau đã trở nên cổ hủ lạc hậu, đã trở nên không còn văn minh. Nhưng chúng ta - những con người hiện đại vẫn đang bị xiềng xích bởi nó. Khiến con người thường xuyên bị rơi vào trạng thái tâm thần phân liệt: chối bỏ bản năng tự nhiên khiến con người hạnh phúc và đeo lên chiếc mặt nạ giả tạo - cảm thấy tội lỗi mỗi khi để bản thân quá vui sướng, quá hưởng thụ, quá tự do, quá hoan lạc; và cảm thấy tự hào khi tự hành hạ cơ thể, tự kìm nén ham muốn, hay ngưỡng mộ ai đó đang tra tấn thể xác khi ngồi trên đỉnh núi tuyết lạnh lẽo, để cơ thể đói khát lạnh giá và chối bỏ sự đủ đầy mà tạo hóa ban tặng. Hành hạ và chối bỏ nhu cầu của thân thể thì đem lại điều gì chứ? Đem lại sự khai sáng gì trong nhận thức nào? Hay giúp bạn có ý chí mạnh mẽ hơn? Đó là khổ dâm.

Nếu một người nghĩ rằng, sống trong địa ngục giúp họ có tâm trí mạnh mẽ và họ thấy đó là tốt thì tốt hơn hết họ nên xuống địa ngục mãi mãi. Đó là nơi mà họ có thể rèn luyện tinh thần và thể xác ở mức độ cao nhất. Còn thiên đàng chỉ có sự sung sướng hưởng thụ thôi, thiên đàng sẽ giết chết bạn đấy! Sẽ thế nào nếu những người này được vào nước trời nhưng vẫn tiếp tục hành hạ thể xác? Chúng ta sẽ có một miền cực lạc toàn những kẻ hành xác. (dĩ nhiên có thể con người có một niềm hân hoan vui sướng nào đó khi làm như thế mà tôi không biết, thế thì cho tôi xin lỗi).

Tạo hóa ban cho bạn cơ thể hoàn mỹ đẹp đẽ có thể làm những điều tinh xảo, cho bạn trí thông minh vượt trên muôn loài để biết cách lựa chọn cho mình những điều tốt nhất, cho bạn cảm xúc tinh tế để yêu ghét, cho bạn những giác quan nhạy bén để cảm nhận cuộc sống. Cho bạn đứng đầu chuỗi thức ăn. Con người có được sự ưu ái vĩ đại nhất từ thiên nhiên. Và giờ đây bạn vứt bỏ hết. Chính chúng ta tự tra tấn bản thân, tự tạo ra địa ngục ngay giữa trần gian khi chối bỏ niềm vui, phán xét sự hưởng thụ cuộc sống là rẻ rúng, sự hoan lạc là tội lỗi, những thứ khiến ta vui sướng là tiêu cực. Coi sự nhịn ăn nhịn đói nhịn khát, hành xác, từ bỏ cuộc sống là thiêng liêng, tự đày đọa là tích cực. Bằng cách nào đó, phương trình đúng đã bị đảo ngược.

Chân lý, trần gian, cuộc đời sẽ và chỉ thuộc về những kẻ chân thực với bản thân. Hoặc chúng ta phá huỷ sự sùng bái của chúng ta hoặc chúng ta phá huỷ chính chúng ta - Nietzsche

một nửa sự thật.