Càng yêu cuộc sống, trái tim bạn càng dễ rung động. Không có cách nào để một người yêu cuộc sống chỉ yêu mỗi một người. Khi bạn mở rộng trái tim, làm sao trái tim không thổn thức trước cái đẹp được. Ngoài kia có biết bao nhiêu nam thanh nữ tú; một cử chỉ đẹp, một điệu cười duyên dáng, một cuộc hội thoại ngắn nhưng đầy niềm vui và tiếng cười cũng đều sẽ khiến trái tim rung động. Những mối quan hệ quanh bạn càng giàu có và phong phú, bạn càng dễ gặp nhiều người tuyệt vời khiến trái tim mình loạn nhịp.
Nhưng khi bước vào một mối quan hệ, vì tâm trí chúng ta đã được các định kiến xã hội giáo dục từ lúc bé tí. Tâm trí ra lệnh cho trái tim: "Xã hội nói rằng nếu ngươi còn yêu cuộc sống, còn mở rộng trái tim, còn tiếp tục rung động nữa thì đó là tội lỗi. Thật rẻ rúng! Hãy đóng cửa lại và biến ra phía sau!"
Suốt hàng ngàn năm trước, phụ nữ đã được đàn ông giáo dục rằng: "bản năng phụ nữ là chung thủy. Khi yêu trái tim phụ nữ chỉ thuộc về một người. Bản năng đàn ông là đa thê nên họ sẽ lấy nhiều vợ và đi lầu xanh".
Để chắc ăn hơn, đàn ông còn tạo ra hôn hân để nhốt người phụ nữ. Để khiến họ không thể chạy trốn được, phụ nữ không được quyền nắm giữ tài sản. Thậm chí bắt phụ nữ phải còn trinh trước khi kết hôn để chắc chắn đồ của mình chưa bị ai đụng vào. nếu không sẽ bị gọi là con đàn bà dơ bẩn và hãy đón nhận cơn thịnh nộ của đàn ông. Thế quái nào mà chỉ vì một miếng da bị mất, nhân cách một người từ tốt đẹp bỗng trở nên suy đồi chỉ trong vài phút? Thế ai đã khiến đàn bà trinh trắng bị dơ bẩn? Thế chẳng phải nói đàn ông là nguồn gốc của dơ bẩn sao? Vài thời đại người chồng còn được phép bán đấu giá vợ mình.
Đó là cách đàn ông thống trị phụ nữ. Thế quái nào mà trái tim của đàn ông và phụ nữ lại có cấu tạo khác nhau được? Nếu thế thì hãy tạo ra cả lầu xanh cho phụ nữ.
Nhưng phụ nữ không hiểu. Khi đấu tranh cho quyền bình đẳng. Thay vì đòi quyền tự do thì họ lại bắt đàn ông cũng phải chịu chung tình trạng của mình. Thay vì giải phóng và nâng cả hai lên, họ kéo cả hai xuống ngang hàng. Thế là chúng ta có tình huống dở khóc dở cười như bây giờ. Nếu đàn ông có màng trinh, có lẽ phụ nữ cũng bắt đàn ông còn trinh giống như mình. Thật may mắn cho đàn ông.
Cũng dễ hiểu vì sao nhiều người nói mình không còn tin vào tình yêu. Vì họ có yêu bao giờ đâu, họ chỉ đang tham ái nhau.
Những người nói rằng mình chỉ yêu, chỉ rung động với một người thì: "hoặc là tâm trí người đó là nạn nhân của xã hội và đã đóng cửa trái tim mình với cuộc sống; hoặc là các mối quan hệ quá nghèo nàn và đơn điệu đến nỗi chỉ có thể bám víu cảm xúc vào một người". Nhưng năng lượng kìm nén ấy phải được giải toả. Thế là họ nuôi một đống chó mèo, chuyển mục tiêu từ con người sang thú cưng.
Trong hàng tỷ người, thế mà bạn lại chỉ rung động với đúng một người? Đó là kiểu logic gì vậy? Hay bạn chỉ đang lừa chính mình và lừa cả người tình của bạn? Nhưng đúng là người tình của bạn thích bị lừa. Họ không thích sự thật. Họ không thể nói: "Anh thật hạnh phúc mỗi khi thấy em vui. Khi thấy em cười đùa vui vẻ với chàng trai khác".
Nếu có thể nói câu đó thì đã chẳng còn ai đau khổ trong trò chơi tình ái của chính họ. Rõ ràng là bạn thích đau khổ, bạn yêu sự đau khổ. Nó giúp bạn có những cung bậc cảm xúc cực điểm trong cuộc sống nhàm chán. Nếu không thì bạn đã nói: "Thôi! Đủ rồi! Ta đã chán cái trò ghen tuông vớ vẩn này rồi. Ta không thèm chơi nữa!".
Hãy nhớ rằng: "người kia không bao giờ là một nửa của bạn. Bạn sinh ra đã là một tạo vật hoàn chỉnh. Vì một tai nạn nào đó mà hai người xa lạ va vào nhau. Hai người xa lạ thấy một sự hoà hợp nào đó mà quyết định đồng hành."
Bạn có thấy những người lăng nhăng hình như trông vui vẻ hơn. Còn những người chung thủy lại có vẻ thường đau khổ và bám víu. Hãy đưa trái tim lên phía trước. Mở toang cánh cửa để nó đón nhận cuộc sống và cho tâm trí lùi về phía sau. Hãy làm cho đời sống tình cảm trở nên thật phong phú và giàu có. Không còn ghen tuông tranh đấu, đó là cách thế giới sẽ phập phồng trong tình yêu và niềm vui. Và khủng hoảng chênh lệch giới tính cũng theo đó mà biến mất.
Đây chính là toàn bộ tấn bi kịch của đời người: bạn đang say ngủ và thế giới bên ngoài đang kiểm soát bạn, tạo ra tâm trí của bạn theo nhu cầu của riêng nó - và đó là tâm trí của một con rối. Bộ não là một cỗ máy tuyệt vời nhưng nó phải phục vụ cho cảm xúc của bạn. Một khi suy nghĩ phục vụ cho cảm xúc, mọi thứ sẽ được cân bằng. - Osho