Trong thế giới tư bản, chúng ta có tư duy rằng ĐỂ HẠNH PHÚC, BẠN CẦN NHIỀU HƠN. Bạn cần trở nên lớn lao hơn, bạn cần kiếm nhiều hơn, bạn cần bằng tiến sĩ, cần chứng chỉ. Bạn cần nhiều công việc hơn để có nhiều tiền hơn, nhà lớn hơn, xe to hơn. Đó là cách nhìn của chúng ta, là cách chúng ta đang nhìn nhận mọi thứ.

Điều này đồng nghĩa với việc bạn phải quan tâm nhiều thứ hơn, phải chịu trách nhiệm với nhiều thứ hơn. Bạn quan tâm đến hình ảnh của mình: tóc mình trông như thế nào? Dùng loại dầu xả gì? Kiểu tóc gì? Barber hoặc stylist tóc nào? Màu gì? Làm thế nào để tạo kiểu cho nó? Cả đống vấn đề chỉ với tóc.

Hoặc về quần áo, giày dép. Cái gì cho mỗi mùa? Bộ nào để dạo phố? Bộ nào để chạy? Kiểu nào là thời trang?

Và thứ duy nhất bạn có ít hơn là thời gian. Thời gian để thực hành bản thân. Thời gian để giải phóng tâm trí. Bạn muốn có thời gian cho bản thân, thời gian để nhìn vào nội tâm. Thời gian với bạn bè và gia đình. Nhưng không ai tìm thấy thời gian, vì họ đã dành thời gian để làm tất cả những điều trên. Đó là lý do tại sao mọi người đau khổ nhiều đến vậy.
(Dịch lại từ đâu không nhớ)


Tôi không nghĩ tư tưởng bài viết này hoàn toàn đúng vì tôi không khuyến khích sự khổ hạnh. Tôi cũng không phải là thượng đế để mà có quyền định đoạt cái gì đúng cái gì sai. Thay vì chối bỏ cái này và theo đuổi cái kia, Ta hãy dành thời gian cho cả hai - tận hưởng những tiện nghi vật chất của thế giới tư bản mang lại mà không để bản thân lệ thuộc vào nó, và cũng dành cả thời gian cho thế giới nội tâm. Chẳng phải như thế thì cuộc sống sẽ trở nên phong phú hơn hay sao, từ cả bên trong lẫn bên ngoài. Hãy để phong cách sống như thế nào mới phù hợp là lựa chọn của mỗi cá nhân, miễn đó là lựa chọn khiến bạn vui vẻ mỗi ngày. Nhưng dù đúng hay sai thì đây cũng là một bài viết hay. Thôi thì cứ để ở đây vậy.


In the capitalist world, we have this mindset of TO BE HAPPY, YOU NEED MORE. You need to be more, you need to earn more, you need phD, certification. you need more jobs to have more money, bigger house, car. That is the lens, that is it looked through.

It meant you have more things to care for, more things to responsible for. You care about your image: how your hair look like? What kind of conditioner? What kind of hair style? What kind of barber, stylist? What kind of color? How to decorate it? A ton of problems come just with hair. Or about the clothes, shoes. What for each season? What for walking? What for running? Which styles to be fashion?

And the only thing you have less is time. Time to practice yourself. Time to free your mind. You want to have time to be with yourself, time to do your inner work. Time with friends and family. But people do not find time. They spend time to do all stuff above. That is why people suffer so much.

một nửa sự thật.