Trong "Conversations with God" có một đoạn thế này:

"Đối với hầu hết mọi người, tình yêu là sự đáp lại nhu cầu được thỏa mãn.
Mọi người đều cần. Bạn cần điều này, người khác cần cái kia. Vài người cảm thấy cô đơn, muốn lấp đầy khoảng trống. Có người thì có lý do cao hơn: xóa bỏ cái tôi, cải thiện đời sống tình dục, chữa lành tổn thương từ mối quan hệ cũ... Hoặc đơn giản chỉ để bớt sự nhàm chán. Và khi cả hai bạn đều nhìn thấy nhau cơ hội để thỏa mãn nhu cầu. Bạn đồng ý ngầm với một giao dịch: "Tôi sẽ trao đổi với bạn những gì tôi có và bạn cho tôi những gì bạn có". Đó là một giao dịch, nhưng bạn không nói sự thật về điều đó. Bạn không nói: "I trade you very much". Bạn nói: "I love you very much". Và rồi sự thất vọng bắt đầu khi giao dịch không còn được như kỳ vọng."

Nếu bạn nhận thức được rằng tình yêu thật sự (Không chỉ tình yêu đôi lứa mà là mọi thể loại tình yêu) là cho và được cho. Nhưng không phải là sự cho một cách bình thường mà là trong tràn đầy hân hoan phúc lạc vui sướng. Nó là trạng thái chứ không phải nhu cầu, và như thế thì sẽ hoàn toàn không có sự thất vọng nào. Những nhà bảo vệ động vật mong chúng sẽ đền đáp gì cho mình khi cứu chúng? Mẹ Teresa đòi hỏi gì từ họ khi giúp đỡ những người khốn khổ nào? Đó là sự thiêng liêng nhất của tình yêu.

Và một điều nữa cần được nhớ. Nếu không yêu bản thân, làm sao bạn có thể yêu người khác? Nếu bản thân không vui vẻ, làm sao bạn có thể vui cùng người khác? Bạn có nghĩ một người đang chán ghét bản thân, hận thù cuộc sống liệu có thể yêu được ai không? Một người đang phiền muộn tiêu cực liệu có thể đem lại niềm vui cho người bên cạnh không?

Khi ở cùng nhau, người phiền muộn tiêu cực sẽ chỉ làm cạn kiệt niềm vui của người vui vẻ. Người không yêu bản thân sẽ chỉ làm cạn kiệt tình yêu của người còn lại. Và chớ nhầm lẫn yêu bản thân với yêu sự chiếm hữu hay hưởng thụ vật chất. Những cái đó đều không phải bản thân bạn - dù hưởng thụ cũng là một cách để yêu bản thân. Vậy bản thân bạn là gì? Là những gì? Tôi sẽ để trống để bạn tự đi tìm kiếm câu trả lời.

Chỉ có người vui vẻ mới có thể chia sẻ niềm vui cùng người khác. Chỉ có người yêu bản thân mới có thể yêu người khác, chia sẻ tình yêu cùng người khác. Bằng không chỉ là sự bám víu, đòi hỏi được ban phát niềm vui, được ban phát tình yêu. Và vì không có những thứ đó, khi bị ngừng ban phát, khi bị bỏ lại một mình trơ trọi người đó lại trở về trạng thái phiền muộn, lại chán ghét bản thân.

Đó là một sự ăn xin cảm xúc.

Hãy yêu bản thân nhiều đến mức nó chất thành đống trong tâm hồn bạn. Rồi một ngày đến mức nó phải tuôn chảy ra. Hãy tuôn chảy tình yêu cùng tình yêu của người khác. Hãy tuôn chảy niềm vui hoà chung với niềm vui của người khác. Đừng trở thành kẻ ăn xin.

Đó là lựa chọn cao nhất, tuyệt vời nhất dành riêng cho bản thân mà tôi có thể nhận thức được.

một nửa sự thật.