Nếu không có mục đích nào hết, đó chẳng phải là một điều tuyệt vời hay sao! Bạn không cần phải đạt cho bằng được một điều gì. Bạn chỉ cần sống mà thôi.
Không! Nhưng bạn muốn có một mục đích và không chỉ là một mục đích đơn giản. Mà là mục đích thượng đế trao cho bạn. Điều này thật nguy hiểm. Những người nghĩ rằng họ được thượng đế trao cho mục đích đang làm những điều tàn ác nhất trên hành tinh. Những thứ khủng khiếp và đáng sợ. Bởi vì khi bạn có một mục đích mà thượng đế trao cho, cuộc sống của bạn ở đây không còn quan trọng bằng mục đích của bạn.
Cuộc sống là rất quan trọng. Tôi không ám chỉ gia đình, công việc, những buổi tiệc tùng hay bạn bè của bạn. Bạn đang nhầm lẫn giữa môi trường sống với cuộc sống của bạn. Cuộc sống là điều quan trong bậc nhất. Khi bạn với tư cách là một cá nhân thì không quan trọng. Nhưng khi với tư cách là một phần của sự sống thì nó quan trọng. Sự sống là nền tảng của mọi thứ. Bạn biết vũ trụ tồn tại vì bạn tồn tại, thế giới tồn tại với bạn vì bạn tồn tại, nếu bạn không tồn tại thì thế giới này cũng không tồn tại trong trải nghiệm của bạn.
Vậy nên đây là cái bẫy do bạn tạo nên. Thật dễ dàng để thoát ra nếu nhìn thấy cái bẫy. Nhưng đó mới là vấn đề. Bạn còn không biết mình tự tạo ra cái bẫy. Bạn đồng nhất với nó, yêu thích nó. Bạn thích nó vì làm như thế thì giống mọi người xung quanh, giống mọi người mang lại cho bạn cảm giác an toàn chắc chắn. Nếu bạn xây một cái kén quanh mình, nó cho bạn sự an toàn nhưng nó cũng cầm tù bạn. Những bức tường bảo vệ bản thân cũng là bức tường của sự giam cầm. Dù bức tường đẹp đến cỡ nào, cuối cùng bạn cũng muốn mở cửa và bước ra.
Vậy mục đích cuối của cuộc sống là gì? Hãy nghĩ xem nếu bạn có một mục đích sống và bạn đạt được nó, sau đó bạn sẽ làm gì? Sẽ là cảm giác buồn chán trống rỗng. Rồi bạn lại đi tìm một mục đích cuối cùng khác? Cuộc sống là như vậy đó. Vậy tất cả điều này có ý nghĩa gì không? Điều vĩ đại nhất của cuộc sống là bản thân nó không có ý nghĩa gì, không hề có một ý nghĩa nào và cũng không cần thiết phải có bất kỳ một ý nghĩa nào. Ý nghĩa là sản phẩm tưởng tượng phong phú của con người và khiến mọi thứ trở nên rối rắm. Bởi vì bạn thường xuyên cảm thấy trống rỗng và không có sự kết nối với cuộc sống nếu không có mục đích nào đó, tìm mọi cách giữ tâm trí phải bận rộn. Đây là vòng luẩn quẩn rất sai. Vốn dĩ họ đang sống tốt và vui vẻ. Bỗng nhiên kết hôn, giờ thì mục đích sống là người bạn đời kia. Bỗng nhiên họ có con, giờ thì mục đích là gì? Họ trở nên khổ sở vì nhau. Hiện tại tôi đang chịu đựng tất cả sự khổ sở này mục đích là vì những đứa con. Cuộc sống cứ tiếp diễn như vậy không hồi kết. Bạn tự sáng tạo ra tất cả những điều này rồi lại tưởng chúng là mục đích cuộc đời.
Hãy nhớ về thời thơ ấu. Bạn sống không mục đích. Hãy xem bạn vui vẻ và hạnh phúc nhường nào? Điều duy nhất đứa trẻ quan tâm là hạnh phúc vào lúc này.
Vậy liệu có mục đích mà Thượng đế dành cho bạn hay không? Nếu Thượng đế còn không biết đến sự tồn tại của bạn thì sao? Giả sự thượng đế sáng tạo muôn loài, quản lý hàng trăm tỷ thiên hà, trong đó có hành tinh bé tí này và bạn. Và giả sử có khả năng bé tí nào đó Ngài quên mất bạn? Hoặc Ngài vẫn nhớ đến bạn nhưng không hề có một kế hoạch cho riêng bạn thì sao? Thứ cần quan tâm nhất và quan trọng bậc nhất chính là cái sự sống này. Đúng rồi đấy là chính bạn đấy. Có quá nhiều thứ tuyệt diệu của Tạo hóa đang diễn ra ngay trong sự sống bé xíu này mà khoa học mãi không hiểu hết được, làm sao có thể lấy thứ hữu hạn để giải thích sự vô hạn. Cả vũ trụ tồn tại trong thứ bé xíu.
Nếu điều gì cần thiết, chúng ta sẽ làm một cách toàn tâm toàn ý. Nhưng không phải do sứ mệnh tối thượng của Đấng nào cả. Mục đích sống duy nhất là hạnh phúc, nếu bạn không hạnh phúc tức là đang có gì đó sai ở đây. Điều duy nhất bạn cần làm là yêu quý cái sự sống này, chăm sóc nó cẩn thận. Nuôi dưỡng thân xác bên ngoài bằng thức ăn, môi trường và lối sống khỏe mạnh. Nuôi dưỡng bên trong bằng trí tuệ tỉnh thức. Đó là hai thứ tuyệt vời Tạo hóa tặng cho bạn.
ShadhGuru