(Bài viết mang nặng tư tưởng chủ quan của tác giả, hôn nhân trong bài này hiểu gọn là mối quan hệ mang tính pháp lý giữa 2 người, không phân biệt đồng giới, dị giới, tuổi tác. Mặc dù sẽ có mối liên hệ nào đó nhưng không nên đánh đồng với cảm xúc yêu đương)

Giống như nhiều vợ một chồng là đặc trưng của chế độ phong kiến (mà tồn tại hệ quả là chuẩn mực xã hội trọng nam khinh nữ). Một vợ một chồng là kết quả của chế độ tư bản tư hữu (sở hữu cá nhân). Nó khiến mỗi người trong mối quan hệ này có tiềm thức sở hữu đối phương. Điều này dẫn đến một chuẩn mực hệ tư tưởng len lỏi vào ý thức, vào niềm tin đạo đức, vào từng cá thể trong xã hội bất chấp tuổi tác. Len lỏi cả vào trong quan niệm, vào chuẩn mực về tình yêu.Nhưng tiềm thức sở hữu dẫn đến hệ quả gì? Đối với những thứ mình sở hữu, con người sẽ có xu hướng đặt chúng trong sự kiểm soát của bản thân. Nhưng không giống như 1 ngôi nhà, cái xe. Mỗi con người là vật thể sống trọn vẹn. Chúng có ý chí riêng, mục tiêu cuộc sống riêng, mối quan hệ xã hội riêng. Do đó, việc kiểm soát người khác là điều không thể. Liệu bạn có kiểm soát được sự chung thủy của đối phương? Có kiểm soát được những buổi nhậu? Những mối quan hệ xã hội đan xen phức tạp? Những cuộc gặp gỡ? Ý chí riêng là bản chất tự nhiên của con người. Chẳng lẽ bạn muốn chống lại tự nhiên? Nếu may mắn, bạn gặp được một người đáp ứng được sự kỳ vọng của bản thân và cơ may nào đó sống hạnh phúc trọn vẹn đến già. Nhưng chẳng lẽ bạn lại chơi trò may rủi với cuộc sống của mình?

Chính cái kiểu hôn nhân tư hữu này của chủ nghĩa tư bản mà đẻ ra biết bao nhiêu là thứ dở hơi bi hài. Nào là thử lòng bạn trai và cái kết, nào là đánh ghen, thuê thám tử theo dõi, tạt axit. Ôi đắng cay thay. Rồi đẻ ra thêm bao nhiêu cái nghề liên quan, giúp tạo công ăn việc làm trong xã hội. Bạn có biết  ở Nhật Bản có dich vụ có tên là wakaresaseya - dịch vụ phá vỡ hôn nhân của chính mình. Vì đối phương không chịu ly hôn nên đành phải bỏ tiền để thuê chuyên gia tán tỉnh vợ/chồng mình. Càng muốn kiểm soát, càng cố gắng hàn gắn thì càng tạo ra tác dụng ngược của sự phá hủy. Giống như nắm trong tay một cành hoa hồng. Ta giữ chắc nó, giành giật,  ta cứ tưởng nắm giữ được tình yêu đó nhưng bàn tay lại rướm máu lúc nào không hay. Thứ còn lại trong tay cũng chỉ còn là một bông hoa hồng tơi tả.