Hỏi: "Tình dục có ổn không? Câu chuyện thực sự đằng sau trải nghiệm này của con người là gì? Có phải tình dục chỉ nhằm mục đích sinh sản như một số tôn giáo nói? Sự thánh thiện và giác ngộ thực sự có đạt được thông qua việc phủ nhận hay chuyển hóa năng lượng tình dục không? Quan hệ tình dục mà không có tình yêu có được không? Liệu đến với dục chỉ để thỏa mãn ham muốn thế xác có được xem là chính đáng không?"
Tất nhiên tình dục là ổn. Nếu ta không muốn các con chơi một trò chơi, thì ta đơn giản chỉ cần không đưa đồ chơi đó cho các con. Liệu con có đưa con cái mình những thứ mà các con không muốn chúng chơi không?
Vui với tình dục. Đừng cảm thấy tội lỗi với nó! Đó là trò vui tuyệt vời. Tại sao? Đó là trò chơi thú vị nhất mà các con có thể có với cơ thể mình - trong trường hợp chỉ nói về những trải nghiệm thể chất mà thôi.
Nhưng vì Thượng Đế hãy dành nó cho những điều tốt đẹp, đừng hủy hoại sự hồn nhiên, sự khoái cảm và niềm vui thuần khiết của dục. Đừng sử dụng nó vì quyền lực hoặc mục đích ẩn giấu, để thống trị. Từ niềm vui thuần khiết nhất và sự ngây ngất cao nhất, từ sự được cho đi và chia sẻ - đó là tình yêu, và tình yêu này tạo ra cuộc sống mới! Chẳng phải ta đã xắp xếp cho các con một cách tuyệt diệu như thế để tạo ra sinh linh mới hay sao? Không phải ư? Nó có phải chỉ để nhằm mục đích sinh sản đơn thuần tầm thường theo nghĩa đó?
Về việc phủ nhận dục - và kể cả những thứ khác, không có điều thiêng liêng nào có thể đạt được thông qua sự chối bỏ cả. Tuy nhiên dù ít khi xảy ra, đôi khi sự khao khát điều cao hơn thậm chí còn lớn hơn nhiều thực tại. Khi đó, không có gì lạ khi người đó ít ham muốn hơn, thậm chí không còn ham muốn tình dục, hoặc bất kỳ hoạt động nào trong số các hoạt động của thân thể. Các hoạt động của tâm hồn trở thành quan trọng nhất và thậm chí còn thú vị hơn.
Mỗi người có khao khát riêng, con đường riêng và chúng ta không phán xét - đó là phương châm.
Điều cuối trong câu hỏi của con được trả lời thế này: "Các con được tạo ra hoàn toàn tự do. Các con không bị áp đặt cho bất cứ điều gì. Những điều các con làm chỉ cần có lý do.
Lý do là tạo ra những trải nghiệm của riêng chính các con."
Nhưng nhớ rằng, những gì con trải nghiệm sẽ định nghĩa Bản thân con.
Con muốn trải nghiệm mình là một người quan hệ tình dục mà không có tình yêu? Hãy tiếp tục! Con cứ làm điều đó cho đến khi con không còn muốn nữa. Đến khi con chán ngấy nó. Và có thể khi đó, điều duy nhất khiến con dừng hành vi này, hoặc bất kỳ hành vi nào, là do có suy nghĩ mới nảy sinh. Con muốn một trải nghiệm khác để định nghĩa lại bản thân, rằng "Mình Là Ai".
Nó đơn giản, và cũng phức tạp như thế.
Hỏi: "Tại sao Người lại làm cho tình dục trở nên quá tuyệt vời, quá đẹp mắt, quá mạnh mẽ như một trải nghiệm của con người. Nhưng điều mọi người làm lại là tránh xa nó càng nhiều càng tốt? Điều này mang lại lợi ích gì? Tại sao tất cả những vui thích lại bị coi là “vô đạo đức, bất hợp pháp hoặc tội lỗi”?"
Ta đã trả lời cho con phần cuối của câu hỏi này trước đó rồi. Mọi điều vui thích, mọi niềm vui đều không vô đạo đức, bất hợp pháp, hoặc tội lỗi.
Tuy nhiên, cuộc sống của các con là một bài tập thú vị trong định nghĩa thế nào là niềm vui. Đối với một số người, “vui vẻ” có nghĩa là cảm giác của cơ thể. Đối với những người khác, “vui vẻ” có thể là một điều gì đó hoàn toàn khác biệt trong tâm hồn/linh hồn. Tất cả phụ thuộc vào việc chính con tự nghĩ mình là ai và đang làm gì ở đây.
Có khá nhiều điều để nói về dục – nhưng không có gì thuộc bản chất hơn thế này: "Tình dục là niềm vui, nhưng nhiều người trong số các con lại coi tình dục là thứ gì đó khác."
Tình dục cũng thiêng liêng - đúng vậy. Nhưng còn là niềm vui và sự thiêng liêng trộn lẫn với nhau (thực tế chúng là một), nhưng nhiều người nghĩ rằng không phải vậy.
Thái độ của các con đối với dục sẽ hình thành một mô hình thu nhỏ về thái độ của các con với cuộc sống. Cuộc sống đáng lẽ nên là niềm vui, lễ hội, nhưng nó lại trở thành một trải nghiệm sợ hãi, lo lắng, chưa đủ, ghen tị, giận dữ và bi kịch. Đó cũng là thái độ các con đang có về dục.
Các con đã đau khổ do kìm nén tình dục, như cách các con đã kìm nén cuộc sống. Thay vì hoàn toàn thể hiện đầy đủ Bản thân với sự tự do và hưởng thụ niềm vui.
Các con thấy xấu hổ về dục, như cách các con xấu hổ về cuộc sống. Các con gọi nó là xấu xí và độc ác. Thay vì coi đó là món quà cao quý nhất và niềm vui lớn nhất của ta. Trước khi con phản đối rằng con không xấu hổ về cuộc sống của mình, hãy nhìn vào thái độ chung của các con về nó. Bốn phần năm dân số thế giới coi cuộc đời là một thử thách gian nan, một nỗi đau khổ, một thời gian thử thách, một món nợ nghiệp chướng phải trả, một ngôi trường với những bài học khắc nghiệt phải học; Và nói chung là một trải nghiệm phải chịu đựng trong khi chờ đợi niềm vui đích thực - tức sau khi chết.
Thật xấu hổ khi các con lại nghĩ như vậy. Chẳng có gì ngạc nhiên khi một số các con còn thấy sự xấu hổ cho chính hành động tạo ra sự sống.
Năng lượng mạnh mẽ của dục là năng lượng mạnh mẽ của cuộc sống; đó là cuộc sống! Cảm giác bị thu hút và mong muốn mãnh liệt và thường xuyên được tiến về phía nhau, hòa thành một, là động lực thiết yếu của mọi sự sống. Ta đã đưa nó vào mọi thứ. Nó là bẩm sinh, vốn có, bên trong của "Cái Toàn Thể".
Những quy tắc đạo đức, những cấm đoán tôn giáo, những điều cấm kỵ xã hội và những quy ước cảm xúc mà các con đặt ra xung quanh tình dục (và nhân tiện, xung quanh tình yêu - và tất cả cuộc sống) đã khiến các con hầu như không thể tôn vinh con người mình.
Ngay từ đầu, tất cả những gì con người mong muốn là yêu và được yêu. Và cũng ngay từ đầu, con người lại làm mọi thứ trong khả năng của mình để khiến điều đó không thể thực hiện được. Tình dục là một biểu hiện phi thường của tình yêu - tình yêu người khác, tình yêu bản thân, tình yêu cuộc sống. Vì vậy các con nên yêu thích nó! (Và đúng là các con yêu thích nó - nhưng các con lại không thể nói cho ai biết rằng mình thích nó; con không dám thể hiện rằng mình yêu thích nó đến mức nào, nếu không con sẽ bị gọi là kẻ hư hỏng đồi trụy. Nhưng đây mới là ý tưởng hư hỏng đồi bại.)
Trong cuốn sách tiếp theo của chúng ta, Ta và Con sẽ nói về dục kỹ hơn; khám phá động lực của nó một cách chi tiết hơn, vì đây là một trải nghiệm và là một vấn đề có ý nghĩa sâu sắc ở quy mô toàn cầu.
Còn bây giờ, điều ta dành cho các con - chỉ cần biết điều này:
"Ta đã không trao cho các con bất cứ điều gì đáng xấu hổ, ít nhất là cơ thể và các chức năng của nó. Không cần phải che giấu cơ thể hoặc các chức năng của nó - cũng như tình yêu của con dành cho chúng, và tình yêu của các con với nhau."
Các chương trình truyền hình của các con không ngần ngại chiếu cảnh bạo lực trần trụi, nhưng lại né tránh thể hiện tình yêu trần trụi. Toàn bộ xã hội của các con phản chiếu ưu tiên đó.